Đóng vai người cháu kể lại bài thơ Bếp lửa chọn lọc hay nhất
1. Đóng vai người cháu kể lại bài thơ Bếp lửa – mẫu 1
Đã rất nhiều năm trôi qua, mới ngày nào tôi còn là một đứa trẻ mà giờ đây đã trở thành một sinh viên Luật ở nước Nga xa xôi. Trong cái không khí xe lạnh ở nơi đây, bỗng dưng tôi nhớ về chiếc nhà bếp lửa ấm cúng ở quê nhà. Bếp lửa gợi nhớ lại cho tôi rất nhiều những kỉ niệm về thời thơ ấu, về những năm tháng cuộc chiến tranh, về bà tôi – người đã ở bên cạnh tôi suốt nhiều năm, người mà tôi luôn luôn kính trọng .
Tôi ở với bà từ khi còn rất nhỏ, chắc là từ hồi hai, ba tuổi tôi cũng không rõ nữa. Tôi chủ nhớ rằng khi lên bốn, mùi khói nhà bếp đã trở nên vô cùng quen thuộc với tôi. Năm đó là sau giải phóng, cái năm mà nạn đói hoành hành đã cướp đi sinh mạng của biết bao nhiêu đồng bào ta. Với tôi, đó là một khoảng chừng thời hạn vô cùng khó khăn vất vả, cái ăn cái mặc không đủ, mái ấm gia đình phải tích góp từng chút một. Bố tôi phải đi đánh xe với những chú ngựa gầy nhom vì đói nhưng tiền chẳng được bao nhiêu. Những ngày tháng ấy, tôi cùng bà ngồi bên nhà bếp lửa đến mức khói hun nhèm hai mắt. Đến giờ nghĩ lại về ngày tháng đó, sống mũi tôi bỗng trở nên cay cay, nghẹn ngào .
Tám năm có lẽ không phải quá dài, nhưng cũng không phải là một khoảng thời gian ngắn. Nó đủ để tôi nhớ được bếp lửa luôn gắn với tuổi thơ bên bà của tôi, cùng với bà nhóm bếp. Tôi vẫn nhớ những tiếng chim tu hú kêu ngoài đồng, tiếng kêu nghe sao mà tha thiết. Những lúc ấy, bà sẽ kể cho tôi nghe về chuyện những ngày còn ở Huế, về cuộc sống của bà như thế nào, những câu chuyện mà đến giờ tôi vẫn còn nhớ.
Bố và mẹ tôi thì đi công tác làm việc xa bận không về được nên suốt khoảng chừng thời hạn đó tôi sống trong sự yêu thương và dạy dỗ của bà. Bà dạy tôi học, kể chuyện cho tôi nghe những câu truyện rất mê hoặc nhưng cũng rất có ích và ý nghĩa. Sống với bà từ nhỏ nên tôi đã sớm tự lập, biết lo toan giúp sức bà. Tôi tự nhận thức được rằng bà đã cả một đời khó khăn vất vả, nhưng giờ tuổi đã cao bà vẫn nỗ lực lo toan để chăm nom, yêu thương tôi .
Giặc Pháp đi rồi bọn Mỹ lại kéo đến, biết bao nhiêu khốn khổ lại đổ xuống làng của tôi. Chúng đốt làng cháy tàn cháy lụi, chúng khiến dân cư không còn nhà cửa để che chắn mưa gió bão bùng. Lúc ấy tôi đã đủ lớn để hiểu được những cơ cực, khó khăn vất vả của bà. Dù khó khăn vất vả là vậy nhưng bà vẫn luon dặn tôi rằng : ” Bố ở chiến khu vẫn còn việc làm của bố. Mày có viết thư lên thì đừng có kể này kể nọ, cứ bảo rằng nhà vẫn được bình yên “. Lúc ấy tôi tự hỏi rằng tại sao lại phải nói vậy, trong khi ở nhà đang rất khó khăn vất vả. Tôi muốn được kể hết cho cha mẹ nghe rằng ở nhà khổ cực, khó khăn vất vả như thế nào nhưng sao cha mẹ lại không biết. Giừ nghic lại mới thấy rằng có lẽ rằng tôi đã quá ích kỉ, không nghĩ tới bố me ở chiến khu đang rất stress .
Sớm hay chiều bà tôi vẫn luôn nhóm bếp. Hình ảnh của bà luôn gắn với hình ảnh ngọn lửa, bởi bà chính là người luôn giữ cho ngọn lửa tỏa sáng trong mái ấm gia đình, để đứa cháu như tôi không cảm thấy thiếu thốn, đơn độc vì không được ở gần cha mẹ. Ngọn lửa mà bà luôn ủ sẵn trong lòng, ngọn lửa chứa niềm tin về một ngày quốc gia sẽ được giải phóng, ngọn lửa truyền thêm cho tôi sức mạnh .
Cuộc đời của bà lận đận, chịu không biết bao nhiêu những vẫn vả khó khăn vất vả. Mấy chục năm rồi nhưng bà vẫn giữ thói quen dậy sớm. Bà dậy để nhóm bếp, để nhà bếp lửa lan tỏa hơi ấm và tình yêu của bà. Bao nhiêu năm khoai sắn ngọt bùi, nồi xôi gạo thơm nóng được bà nhóm chứa đầy những tâm tình của tuổi thơ. Cái vị ấy sao mà quen thuộc, thân thương đến vậy. Giờ đây dù tôi đã đến một vương quốc lạ lẫm, nhưng hình ảnh nhà bếp lửa nơi quên nhà vẫn rất thiêng liêng với tôi. Nó gợi cho tôi về hình ảnh của bà – người đã gắn bó với tuổi thơ của tôi. Ngày ngày, bà nhóm lên nhà bếp lửa cũng là nhóm lên những niềm vui, sự sống, niềm yeu thương cho tôi và mọi người. Bếp lửa ấy không chỉ được nhóm lên bằng củi lửa, mà còn được nhóm lên bằng ngọn lửa trong trái tim bà, ngọn lửa của sức sống và niềm tin một cách kì diệu .
Mùi khói thoang thoảng, sống mũi tôi đùng một cái trở nên cay cay. Những kí ức chợt ùa về trong tôi. Tôi nhớ bà, nhớ nhà bếp lửa, vừa vui vừa buồn. Có lẽ rằng nhà bếp lửa đã trở thành một phần rất quan trọng trong đời sống của tôi, thứ mà tôi không thể nào quên đi được. Ôi lạ mắt và thiêng liêng – nhà bếp lửa .
2. Đóng vai người cháu kể lại bài thơ Bếp lửa – mẫu 2
Ở Nga, một quốc gia có mùa đông giá rét, ngồi bên lò sưởi đang chý, hơi ấm của ngọn lửa phả vào mặt khiến tôi nhớ về nhà bếp lửa nhỏ ở quê nhà với hình bóng của bà. Hình ảnh nhà bếp lửa nhỏ chờn vờn trong sương sớm và người bà hết mực yêu thương lại khiến nỗi nhớ trong tôi trở nên da diết .
Tôi được sinh ra trong thời gian đói kém, cả nước đang gồng mình lên cùng nhau chống thực dân Pháp xâm lược. Đất nước đang chìm trong cuộc chiến tranh, đời sống vô cùng khó khăn vất vả khó khăn vất vả. Năm tôi lên bốn, những thiên tai, hạn hán đã làm cho vụ ấy mất mùa. Cái đói đã len lỏi vào từng mái ấm gia đình, khiến cho biết bao nhiêu người chết vì đói .
Bố mẹ tôi cũng phải đi làm khó khăn vất vả để mưu sinh, chỉ có bà ở nhà để chăm nom cho tôi. Cả tuổi thơ của tôi chỉ có bà ở bên, thiếu vắng đi sự chăm sóc của cha mẹ. Mỗi khi nhóm lửa, ngồi bên nhà bếp lửa ấm cúng vô cùng. Khói nhà bếp cay xè mắt, nước mắt, nước mũi tôi chảy tèm len. Nhớ về những hình ảnh đó khiến cho sống mũi tôi cay cay. Sau đó, cha mẹ tôi theo cách mạng kháng chiến để chống lại quân địch. Tôi ở cùng bà vượt qua biết bao những khó khăn vất vả và dần khôn lớn. Thời gian trôi qua cuộc chiến tranh ngày càng ác liệt, cha mẹ tôi không về được. Kẻ thù tiến công làng tôi, chúng cướp sạch, đốt sạch và để lại bao sự sợ hãi cho những người dân vô tội .Bà con làng xóm thấy cảnh nhà neo người nên đã giúp bà cháu tôi dựng lại túp lền tranh, gây dựng lại từ trong đống đổ nát. Tuy khổ cực là vậy nhưng bà vẫn dặn tôi rằng có viết thư cho bố thì chớ kể chuyện nhà. Cứ kể rằng bà vẫn mạnh khoẻ, ở nhà vẫn được bình yên. Dù thế nào đi chăng nữa, bà vẫn một lòng nghĩ về cuộc chiến, mong bố mẹ tôi yên tâm công tác, sớm ngày đánh đuổi quân thù. Bà đã nhóm lên ngon lửa trong tôi về tình yêu đất nước, về một niềm tin và khát vọng về một ngày mai đất nước sẽ được giải phóng, hoà bình lập lại và cuộc sống của mọi người sẽ tốt đẹp hơn.
Quả thực vật, độc lập ở đầu cuối cũng trở lại với chúng tôi, cha mẹ tôi cũng quay về quê nhà sum vầy với mái ấm gia đình. Bà vui mừng đến mức mà khóe mắt rưng rưng. Bao năm qua, dù nắng hay mưa thì bà tôi vẫn luôn giữ một thói quen dậy sớm để nhóm bếp lửa – nhóm lên ngọn lửa tuổi thơ trong tôi. Ôi ngọn lửa từ nhà bếp lửa của bà sao lại lạ mắt, thiêng liêng đến như vậy. Ngon lửa ấy như nhắn nhủ tôi luôn nhớ về người bà yêu thương, hi sinh hết mình vì con vì cháu và vì cả quê nhà, quốc gia .
Dù giờ đây tôi đã đi xa nhà, đến một vương quốc tăng trưởng hơn và đời sống cũng không thiếu, sung túc hơn. Thế nhưng tôi vẫn không quên được hình ảnh nhà bếp lửa tuổi thơ và người bà hiền hậu của mình. Đồng thời, tôi cũng luôn tự nhắc nhở mình về tình yêu với quê nhà quốc gia dù đang xa xứ .
Trên đây là một số bài văn mẫu với đề bài: Đóng vai người cháu kể lại bài thơ Bếp lửa. Mong rằng bài viết này sẽ giúp ích cho quý bạn đọc. Trân trọng cảm ơn!
Source: https://suachuatulanh.edu.vn
Category : Gia Dụng