Điện Thái Hòa (Hoàng thành Huế) – Wikipedia tiếng Việt
Điện Thái Hòa (chữ Hán: 太和殿) là cung điện nằm trong khu vực Đại Nội của kinh thành Huế, là nơi đăng quang của 13 vua triều Nguyễn từ Gia Long đến Bảo Đại. Trong chế độ phong kiến cung điện này được coi là trung tâm của đất nước.
Xây dựng và trùng tu[sửa|sửa mã nguồn]
Xây dựng và trùng tu[sửa|sửa mã nguồn]
Quá trình thiết kế xây dựng và trùng tu điện Thái Hòa được chia làm 3 thời kỳ chính ; mỗi thời kỳ đều có những biến hóa lớn, nâng cấp cải tiến về kiến trúc và trang trí. Vua Gia Long khai công kiến thiết xây dựng vào ngày 21 tháng 2 năm 1805 và hoàn thành xong vào tháng 10 cùng năm. Năm 1833 khi vua Minh Mạng quy hoạch lại mạng lưới hệ thống kiến trúc cung đình ở Đại Nội, trong đó có việc cho dời điện về mé nam và làm lại đồ sộ và lộng lẫy hơn. Năm 1923 dưới thời vua Khải Định để sẵn sàng chuẩn bị cho lễ Tứ tuần Đại khánh tiết của nhà vua ( mừng vua tròn 40 tuổi ) diễn ra vào năm 1924, điện Thái Hòa đã được ” triệu phú trùng kiến ” .
Qua các đợt trùng tu lớn nói trên và nhiều lần trùng tu sửa chữa nhỏ khác dưới thời vua Thành Thái, Bảo Đại và trong thời gian gần đây (vào năm 1960, 1970, 1981, 1985 và 1992) điện Thái Hòa đã ít nhiều có thay đổi, vẻ cổ kính ngày xưa đã giảm đi một phần. Tuy nhiên, cốt cách cơ bản của nó thì vẫn còn được bảo lưu, nhất là phần kết cấu kiến trúc và trang trí mỹ thuật.
Bạn đang đọc: Điện Thái Hòa (Hoàng thành Huế) – Wikipedia tiếng Việt
Ngai vàng của nhà vua trong Điện Thái Hòa
Điện Thái Hòa là biểu trưng quyền lực tối cao của Hoàng triều Nguyễn. Điện, cùng với sân chầu, là khu vực được dùng cho những buổi triều nghi quan trọng của triều đình như : lễ Đăng Quang, sinh nhật vua, những buổi nghênh tiếp sứ thần chính thức và những buổi đại triều được tổ chức triển khai 2 lần vào ngày mồng 1 và 15 âm lịch hàng tháng. Vào những dịp này, nhà vua ngồi uy nghiêm trên ngai vàng. Chỉ những quan Tứ trụ và những hoàng thân quốc thích của nhà vua mới được phép vào điện diện kiến. Các quan khác xuất hiện đông đủ và đứng xếp hàng ở sân Đại triều theo cấp bậc và thứ hạng từ nhất phẩm đến cửu phẩm, quan văn đứng bên trái, quan võ đứng bên phải. Tất cả những vị trí đều được ghi lại trên hai dãy đá đặt trước sân chầu .
Điện Thái Hòa và sân Đại Triều Nghi trong Hoàng thành Huế.
Là nơi biểu lộ uy quyền của vương quốc, điện được xây trên nền cao 1 mét, diện tích quy hoạnh 1360 m², nguy nga bề thế trông ra một sân rộng .
Cung điện được xây theo lối trùng thiềm điệp ốc và được chống đỡ bằng 80 cột gỗ lim được sơn thếp và trang trí hình rồng vờn mây – một biểu tượng về sự gặp gỡ giữa hoàng đế và quần thần đúng như chức năng vốn có của ngôi điện. Nhà trước và nhà sau của điện được nối với nhau bằng một hệ thống trần vòm mai cua dưới máng nước nối của hai mái nhà (thuật ngữ kiến trúc gọi là máng thừa lưu). Chính trần mai cua này nối với nửa trong tạo ra một không gian nội thất liên tục, thống nhất, rộng rãi, không còn cảm giác ghép nối hai tòa nhà. Việc ứng dụng máng thừa lưu là một sáng tạo của người xây dựng điện, nó chẳng những che kín được sự lõm xuỗng của nơi nối hai mái mà còn tạo nên nhịp điệu kiến trúc.[1] Đây cũng là một dụng ý của kiến trúc sư. Điện không được xây cao như của Trung Quốc, vì vậy nửa ngoài mái cao hơn, nửa trong mái thấp hơn. Mục đích là tạo cảm giác “cao” cho gian ngoài- nơi bá quan hành lễ, bên trong thấp vừa làm nổi bật gian ngoài vừa là nơi vua ngồi nên kín đáo, uy nghiêm.
Hệ thống vì kèo nóc nhà sau tương đối đơn thuần, chỉ làm theo kiểu ” vì kèo cánh ác “, nhưng mạng lưới hệ thống vì kèo nóc nhà trước thì thuộc loại vì kèo ” chồng rường – giả thủ ” được cấu trúc tinh xảo. Toàn bộ mạng lưới hệ thống vì kèo, rường cột, ở đây đều link với nhau một cách ngặt nghèo bằng mạng lưới hệ thống mộng chắc như đinh .
Mái điện lợp ngói hoàng lưu ly, nhưng không phải là một dải liên kết mà được chia làm ba tầng chồng mí lên nhau theo thứ tự từ cao xuống thấp, gọi là mái “chồng diêm”, mục đích là để tránh đi sự nặng nề của một tòa nhà quá lớn đồng thời để tôn cao ngôi điện bằng cách tạo ra ảo giác chiều cao cho tòa nhà. Giữa hai tầng mái trên là dải cổ diêm chạy quanh bốn mặt của tòa nhà. Dải cổ diêm được phân khoảng ra thành từng ô hộc để trang trí hình vẽ và thơ văn (197 bài thơ) trên những tấm pháp lam theo lối nhất thi nhất họa.
Cửa Ngọ Môn nhìn từ Điện Thái Hòa
Trang trí cũng như kiến trúc của điện Thái Hòa nói chung, có một khái niệm đặc biệt quan trọng đáng quan tâm là số lượng 5, và nhất là số lượng 9. Hai số lượng này chẳng những Open ở trang trí nội thiết kế bên ngoài của tòa nhà mà còn ở trên những bậc thềm của điện. Từ phía Đại Cung Môn của Tử Cấm Thành đi ra điện Thái Hòa, vua phải bước lên một mạng lưới hệ thống bậc thềm ở tầng nền dưới là 9 cấp và ở tầng nền trên là 5 cấp. Trước mặt điện số bậc cấp bước lên Đệ nhị Bái đình và Đệ nhất Bái đình cộng lại là 9. Tiếp đó, mạng lưới hệ thống bậc thềm ở nền điện cũng có 5 cấp. Đứng ở sân Đại triều nhìn vào hay từ phía Tử Cấm Thành nhìn ra người ta đều thấy trên mỗi mái điện đều được đắp nổi chín con rồng ở trong những tư thế khác nhau : lưỡng long chầu hổ phù đội bầu rượu, lưỡng long triều nhật, hồi long ( rồng quay đầu lại ), rồng ngang … Ở nội điện cũng thế, từ ngai vàng, bửu tán, những mặt diềm gỗ chung quanh cho đến mỗi mặt của ba tầng bệ mỗi nơi đều trang trí một bộ chín con rồng. Ngày nay, Điện Thái Hòa trở thành một điểm du lịch nổi tiếng .
- ^ Di sản quốc tế, tập 2, Bùi Đẹp, Nhà xuất bản Trẻ, 2001
- Điện Thái Hòa Lưu trữ 2009-10-29 tại Wayback Machine trên trang của Trung tâm bảo tồn di tích cố đô Huế
Source: https://suachuatulanh.edu.vn
Category : Gia Dụng