Những quy định cơ bản về thương mại hàng hóa quốc tế ?
Phân Mục Lục Chính
- 1. Thương mại hàng hóa quốc tế là gì ?
- 2. Thuế quan
- 3. Các quy định về nông nghiệp và nông sản
- 4. Các quy định về tiêu chuẩn và an toàn sản phẩm.
- 5. Các quy định về dệt may.
- 6. Các quy định về chống bán phá giá trợ cấp tự vệ.
- 6.3. Các biện pháp tự vệ trong trường hợp khẩn cấp.
- 7. Các rào cản phi thuế quan.
1. Thương mại hàng hóa quốc tế là gì ?
Trước khi hiểu về thương mại hàng hóa quốc tế, cần hiểu thế nào là hàng hóa ? Đến nay chưa có định nghĩa về hàng hóa được những nước trên quốc tế thống nhất thừa nhận. Để xác lập loại sản phẩm nào là hàng hóa thì những nước phải dựa vào những pháp luật trong công ước HS. Phần cấu thành quan trọng của công ước HS là hạng mục HS. Bất cứ loại sản phẩm nào được liệt kê vào, được diễn đạt và được mã hóa trong hạng mục HS của công ước HS thì mẫu sản phẩm đó được thừa nhận là hàng hóa trong thanh toán giao dịch Thương mại quốc tế .
Thương mại hàng hóa quốc tế được hiểu là toàn diện và tổng thể những hoạt động giải trí thương mại tương quan đến hàng hóa được những nước thực thi với nhau. Các quan hệ mang thực chất thương mại gồm có những nhưng không chỉ số lượng giới hạn những thanh toán giao dịch sau : mọi thanh toán giao dịch nhằm mục đích phân phối trao đổi hàng hóa dịch vụ, những thỏa thuận hợp tác về phân phối hàng hóa, về đại diện thay mặt hoặc đại lý thương mại, những thanh toán giao dịch về sản xuất kinh doanh thương mại mọi loại sản phẩm, hoạt động giải trí nhờ người khác thuê mua, kiến thiết xây dựng khu công trình, hoạt động giải trí tư vấn, hoạt động giải trí phong cách thiết kế kỹ thuật, thanh toán giao dịch li-xăng, hoạt động giải trí góp vốn đầu tư, kinh tế tài chính ngân hàng nhà nước, bảo hiểm, hợp đồng khai thác hoặc đặt nhượng hợp đồng liên kết kinh doanh và những hình thức hợp tác công nghiệp khác ; những thanh toán giao dịch vận tải đường bộ hàng hóa luân chuyển hành khách bằng đường hàng không, đường thủy, đường tàu hoặc đường đi bộ, …
Bạn đang đọc: Những quy định cơ bản về thương mại hàng hóa quốc tế ?
2. Thuế quan
Thuế quan được hiểu là khoản thu của nhà nước đánh vào hàng hóa khi hàng hóa đó vận động và di chuyển được chủ quyền lãnh thổ hải quan này sang chủ quyền lãnh thổ hải quan khác nhằm mục đích tăng nguồn thu ngân sách vương quốc và bảo lãnh hàng hóa tựa như ngành kinh tế tài chính hàng hóa tựa như trong nước. Thuế quan cũng được hiểu là hạng mục thuế quan tức là hạng mục HS vương quốc được kiến thiết xây dựng trên cơ sở hạng mục HS quốc tế mà trong đó trên mỗi dòng HS vương quốc có ghi rõ những mức thuế suất nhập khẩu đơn cử của mỗi dòng HS.Thuế quan có công dụng kép, vừa để tăng nguồn thu, vừa để giúp triển khai một só tiềm năng về chủ trương trong nước : trong trường hợp như thuế nhập khẩu bảo vệ đơn vị sản xuất trong nước và thuế xuất khẩu nhằm mục đích bảo vệ bảo đảm an toàn về cung ứng của một số ít nguồn lực khan hiếm trong nước .
Những yếu tố quan trọng liên quan tới thuế quan mà những nước thường chăm sóc gồm có :
– Danh mục thuế quan ;
– Mức thuế trần
– Lộ trình giảm thuế quan
3. Các quy định về nông nghiệp và nông sản
khi sinh ra, Hiệp định GATT 1947 vốn dĩ được vận dụng cho cả những mẫu sản phẩm nông nghiệp nhưng hiệp định này cũng có những kẽ hở. Ở vòng đàm phán Uruguay đã cho ra đợi Hiệp định đa biên tiên phong về nghành nghề dịch vụ nông nghiệp, ghi lại bước tăng trưởng đáng kể hướng tới lập lại trật tự và cạnh tranh đối đầu lành mạnh trong nghành nghề dịch vụ này .
Hiệp định về nông nghiệp được cho phép những chính phủ nước nhà được tương hỗ ở khu vực nông thôn nhưng bằng những giải pháp ảnh hưởng tác động tối thiểu đến cạnh tranh đối đầu. Các nước đang tăng trưởng không bị buộc phải giảm trợ cấp hoặc thuế suất bằng với mức của những nước tăng trưởng và có thêm thời hạn để thực thi những cam kết của mình. Còn những nước kém tăng trưởng trọn vẹn không bị ràng buộc gì. Có một số ít lao lý đặc biệt quan trọng lao lý về quyền lợi của những nước bị buộc phải nhập khẩu lương thực thiết yếu và đề cập như mối chăm sóc của những nước kém tăng trưởng .
Đối với những loại sản phẩm trước kia bị hạn chế bằng hạn ngạch thì sẽ bị đánh thuế ; những nước được phép vận dụng những giải pháp khẩn cấp đặc biệt quan trọng gọi là ” giải pháp tự vệ đặc biệt quan trọng ” nhằm mục đích bảo vệ nông dân trước việc Chi tiêu sụt giảm bất thần hay việc hàng nhập khẩu tăng mạnh. Tuy nhiên, hiệp định cũng nêu rõ khi nào và như thế nào thì những giải pháp khẩn cấp này hoàn toàn có thể được vận dụng .
Các giải pháp trợ giá trong nước hoặc trợ cấp sản xuất thường bị chỉ trích là phương pháp sản xuất dư thừa dẫn tới đẩy lùi những loại sản phẩm nhập khẩu ra khỏi thị trường trong nước kéo theo trợ cấp xuất khẩu và bán phá giá trên thị trường quốc tế. Hiệp định về nông nghiệp phân biệt rõ những chương trình tương hỗ có tính năng kích thích trực tiếp sản xuất với những chương trình bị coi là không có ảnh hưởng tác động trực tiếp .
Đối với trợ cấp xuất khẩu, Hiệp định về nông nghiệp cấm việc trợ cấp cho xuất khẩu nông sản trừ khi chúng được nêu rõ trong những hạng mục cam kết của những nước thành viên. Trong trường hợp đó những nước sẽ bị buộc phải giảm đồng thời mức trợ cấp và khối lượng hàng hóa xuất khẩu được trợ cấp .4. Các quy định về tiêu chuẩn và an toàn sản phẩm.
4.1 Các quy định về an toàn đối với lương thực động vật và thực vật.
Hiệp định SPS được cho phép những nước thiết kế xây dựng cho mình những tiêu chuẩn riêng xong cũng lao lý những tiêu chuẩn này phải có địa thế căn cứ khoa học. Các lao lý về vệ sinh dịch tễ chỉ hoàn toàn có thể được vận dụng trong trường hợp thiết yếu để bảo vệ sức khỏe thể chất con người và những loài động thực vật. Chúng cũng không được gây ra sự phân biệt đối xử tùy tiện hoặc vô căn cứ giữa những vương quốc có điều kiện kèm theo giống hệt nhau hoặc tương tự như như nhau. Cũng theo hiệp định này, những nước vẫn được vận dụng những tiêu chuẩn khác nhau và những chiêu thức kiểm hóa khác nhau nếu nước xuất khẩu chứng tỏ được rằng những giải pháp mà nước này vận dụng so với hàng hóa xuất khẩu có cùng mức độ bảo Vệ Vệ sinh dịch tễ với nước nhập khẩu thì nước nhập khẩu về nguyên tắc phải gật đầu những tiêu chuẩn và giải pháp mà nước xuất khẩu vận dụng .
Hiệp định SPS còn có những lao lý về thủ tục kiểm tra, giám định và công nhận độ bảo đảm an toàn. Ngoài ra, hiệp định cũng bổ trợ cho hiệp định về những rào cản kĩ thuật so với thương mại .Xem thêm: Chiều cao xe tải bao nhiêu là phù hợp? – Dịch Vụ Chuyển Nhà Trọn Gói Kiến Vàng Giá Rẻ Hà Nội
4.2. Các quy định về kỹ thuật và tiêu chuẩn.
Hiệp định về những rào cản kỹ thuật so với thương mại ( Hiệp định TBT ) có mục tiêu làm thế nào để những pháp luật pháp lý, tiêu chuẩn và quá trình thử nghiệm và công nhận không gây ra những trở ngại không thiết yếu .
Hiệp định TBT thừa nhận quyền của những nước được đưa ra những tiêu chuẩn mà họ cho rằng thích hợp để bảo vệ sức khỏe thể chất và đời sống của con người và động vật hoang dã, để bảo tồn những loài thực vật, bảo vệ thiên nhiên và môi trường hay những quyền hạn khác của người tiêu dùng, … Các nước thành viên Hiệp định này không bị cấm trải qua những giải pháp thiết yếu để bảo vệ việc tuân thủ những chuẩn mực này. Để tránh có sự chênh lệch quá lớn, Hiệp định khuyến khích những nước vận dụng theo tiêu chuẩn quốc tế khi chúng tỏ ra tương thích .5. Các quy định về dệt may.
Thương mại mẫu sản phẩm dệt may chịu sự kiểm soát và điều chỉnh của hiệp định đa sợi ( MFA ). Hiệp Định này tạo khung pháp lý cho việc thiết lập những hạn ngạch nhập khẩu trên cơ sở những thỏa thuận hợp tác song phương hoặc bằng những giải pháp đơn phương nhằm mục đích hạn chế nhập khẩu vào thị trường những nước mà sản xuất có rủi ro tiềm ẩn bị rối loạn do sự lan tràn và hàng nhập khẩu .
6. Các quy định về chống bán phá giá trợ cấp tự vệ.
6.1. Các biện pháp chống bán phá giá.
Hiệp định GATT năm 1994 pháp luật về chống bán phá giá ( AD ) như sau : Các bên bên ký kết nhận thấy rằng bàn và giá với việc loại sản phẩm của một nước này được đưa vào kinh doanh thương mại trên thị trường của một nước khác với giá thấp hơn giá trị thông thường của mẫu sản phẩm này phải bị lên án nếu việc đó gây ra hoặc rình rập đe dọa gây ra thiệt hại vật chất đáng kể cho một ngành kinh tế tài chính tại chủ quyền lãnh thổ của một bên ký kết hay thực sự làm chậm trễ sự thiết lập một ngành kinh tế tài chính trong nước. ( Điều VI )
6.2. Trợ cấp và biện pháp đối kháng (SCM)
Hiệp định SCM có tính năng kép là thiết lập kỷ cương so với trợ cấp của vương quốc và lao lý những giải pháp mà những nước hoàn toàn có thể vận dụng nhằm mục đích bù đắp những hậu quả của trợ cấp .
Theo điều 1 hiệp định SCM, ” trợ cấp ” được hiểu là khoản kinh tế tài chính được cơ quan chính phủ hay những cơ quan công quyền cấp cho tổ chức triển khai thương mại hoặc doanh nghiệp trải qua : a ) Chuyển kinh phí đầu tư trực tiếp, b ) Miễn giảm khoản thu của Nhà nước, c ) Cung cấp không lấy phí dịch vụ hay hàng hóa thay vì hạ tầng chung hoặc chi khoản kinh phí đầu tư để hỗ trợ vốn cho những hoạt động giải trí tương quan đến việc triển khai những mục a ) b ) c ) nói trên với điều kiện kèm theo là trong mỗi trường hợp đó quyền lợi thuộc về tổ chức triển khai thương mại hoặc doanh nghiệp nhận khoản kinh tế tài chính đó .
Hiệp định SCM lao lý ba loại trợ cấp :
– Các trợ cấp bị cấm ( hay còn gọi là trợ cấp đèn đỏ ) là những khoản trợ cấp có kèm theo điều kiện kèm theo buộc người hưởng trợ cấp phải đạt được 1 số ít nhu yếu về xuất khẩu hoặc ưu tiên sử dụng hàng sản xuất trong nước hơn là hàng nhập khẩu .
– Các trợ cấp hoàn toàn có thể bị đối kháng ( hay còn gọi là trợ cấp đèn vàng ) tức là trợ cấp không bị cấm nhưng là đối tượng người dùng hoàn toàn có thể bị vận dụng giải pháp đối kháng .
– Các trợ cấp không hề bị đối kháng ( hay còn gọi là trợ cấp đèn xanh ), tức là những trợ cấp không mang tính đặc trưng hoặc những trợ cấp đặc trưng nhưng phân phối một số ít điều kiện kèm theo nhất định như : trợ cấp nghiên cứu và điều tra, tăng trưởng ; trợ cấp tăng trưởng khu vực ; trợ cấp bảo vệ môi trường tự nhiên6.3. Các biện pháp tự vệ trong trường hợp khẩn cấp.
Hiệp định tự vệ của WTO đưa ra khuôn khổ về các thủ tục trong nước mà theo đó có thể đem lại quyết định hạn chế nhập khẩu hàng hóa đã hoặc đang gây thiệt hại nghiêm trọng cho các nhà sản xuất các hàng hóa tương tự trong nước. Các thủ tục này cơ bản tương tự các thủ tục trong Hiệp định AD và SCM. Nhìn chung các biện pháp tự vệ được áp dụng đối với hàng nhập khẩu bất kể là từ nước nào. Nước xuất khẩu thông thường được phép phản ứng lại các hạn chế thương mại của nước xuất nhập khẩu. Một trong số các yêu cầu về thủ tục của Hiệp định tự vệ là yêu cầu nước thành viên khi xem xét sử dụng biện pháp tự vệ phải “đưa ra cơ hội thích hợp để tham vấn trước với các nước thành viên có quyền lợi đáng kể với tư cách là các nhà sản xuất sản phẩm liên quan”.
7. Các rào cản phi thuế quan.
Hàng rào phi thuế quan là khái niệm chỉ những rào cản so với thương mại không phải thuế quan như : chính sách cấp giấy phép nhập khẩu, những lao lý về định giá hải quan so với hàng hóa, kiểm hóa trước khi xuất, những quy tắc nguồn gốc, Các giải pháp góp vốn đầu tư tương quan đến thương mại, …
Luật MInh Khuê (sưu tầm và biên tập)
Source: https://suachuatulanh.edu.vn
Category : Vận Chuyển